Đường lâu không đi sẽ mọc đầy cỏ dại, người lâu không gặp sẽ trở thành người dưng…
Khi lớn lên, ai cũng có cuộc sống riêng của mình, ai cũng phải chạy theo những xô bồ của cuộc sống. Và rồi tình bạn ấy, dường như tự lạc mất nhau… Họ có những cuộc sống riêng của mình và bạn cũng vậy…
Khi lớn lên, mối quan hệ càng nhiều, thì càng thấy bản thân mình cô đơn và lạc lõng biết nhường nào.
Ảnh internet |
Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn khi ở giữa đám đông chưa? Có những lúc mệt mỏi thật đấy, bế tắc lắm, nhưng lục lọi trong cả danh sách bạn bè còn có ai để là người để tin tưởng nói ra tất cả mọi thứ, không phải là không còn người nghe những lời tâm sự của mình,mà sợ rằng mình sẽ làm phiền họ, mà cũng có thể họ không muốn nghe nó nữa.
Thế đấy, thời gian cứ trôi đi, càng ra ngoài xã hội, lại phải tự mình tạo lên những mối quan hệ, mà càng nhiều mối quan hệ nó càng cuốn trôi mọi thứ đi. Ngày xưa, đã có những người bạn sãn sàng thức cả đêm để tâm sự, nói chuyện cùng bạn. Sẽ sẵn sàng đến ngay bên bạn chỉ cần một cú điện thoại, sẵn sàng mua thuốc bắt bạn uống hay dẫn bạn đi ăn khi bạn ốm hay đói bụng, sẽ làm cho bạn phá cười khi bạn cảm thấy chán nản nhất. Nhưng nếu đã quá lâu không gặp, không còn tâm sự với nhau nữa thì mọi thứ đều về con số 0.
Thời gian, cứ trôi qua và dường như nó cũng cuốn trôi đi tất cả. Không còn những lần huyên thuyên với nhau cả đêm, không còn những giận hờn vu vơ vì không chịu nghe lời… Tất cả đã trôi qua trong tích tắc.cuốn trôi đi cả tình bạn dường như được coi là mãi mãi
Khi lớn lên, ai cũng có cuộc sống riêng của mình, ai cũng phải chạy theo những xô bồ của cuộc sống. Và rồi tình bạn ấy, dường như tự lạc mất nhau… Họ có những cuộc sống riêng của mình và bạn cũng vậy…có những lúc muốn hỏi han nhau lắm,nhưng thiết nghĩ còn là bạn như xưa đâu. Đọc lại những dòng tâm trạng mình từng đăng trên facebook, học chỉ like nhưng sẽ nhắn tin hỏi mình lý do tại sao ngay,,, Còn bây giờ…
Lớn lên, con người càng muốn sống khép mình hơn, muốn giấu kín mọi thứ cho riêng mình hơn, tự đau tự chịu và tự đứng lên. Có những mệt mỏi chỉ mình bạn biết, những nỗi đau bạn tự an ủi mình…
Đường không đi lâu ngày... |
Thương mấy cũng là người dưng...
Một người đàn ông xa lạ, bỗng một ngày bước vào cuộc sống cô, gieo vào đó biết bao mặn nồng tha thiết.
Và rồi cũng chính con người đó, đã quay mặt đi không một lời từ biệt, để lại cô bơ vơ giữa những tàn dư của cuộc tình chớm nở.
Cô vẫn nhớ như in mùa xuân năm ấy, nhớ ngày đầu tiên hai người hò hẹn bên nhau trong một góc công viên thành phố. Nhớ cái nắm tay vô thức cùng nụ cười anh, ánh mắt hiền hòa ấy, những cử chỉ nhẹ nhàng như đã dần làm ấm lên trái tim băng giá măng đầy vết xước của cô; nhớ lời hẹn thề cô sẽ là cô dâu, còn anh sẽ là chú rể trong đám cưới của hai người sau này...
Những ngày đầu quen nhau, cô không nghĩ mình có thể trở nên thân thiết, thậm chí trở thành cô gái mà người đàn ông cách cô một cái màn hình điện thoại ấy yêu thương và cưng chiều hết mực.
Ban đầu, hình dung của cô về người đàn ông đó chỉ là một người xa lạ - lạ mặt, lạ cả thành phố nơi hai người sinh sống. Rồi sau những câu chuyện ngày này qua ngày khác tưởng như không hồi kết giữa hai người, cô biết được, hóa ra anh trước đây là cùng một thành phố với cô, nhưng vì lí do gia đình nên mới chuyển đến một thành phố rất xa, cô trời Bắc, anh đất Nam. Thuở ban đầu, cô cũng không có ấn tượng gì lắm với chàng trai ấy, có lẽ cùng lắm chỉ dừng lại ở hai chữ &''người quen''.
Nhưng, người ta vẫn thường nói có duyên mới gặp, có nợ mới yêu. Không ai đến cuộc sống của ta chỉ để xuất hiện chốc lát rồi rời đi, ai đến ai đi cũng đều có nguyên do, có số mệnh. Có lẽ duyên phận cũng đã sắp xếp cho hai người có thể được ở bên nhau. Lần đầu tiên cô nghe được giọng nói trầm ấm ấy là trong đêm giao thừa, một số máy lạ hiện trên màn hình, cô trả lời điện thoại và cảm nhận sự vui tươi cùng giọng nói ấm áp trong lời chúc mừng năm mới của anh.
Cũng chính nhân dịp năm mới, cô và anh quyết định hẹn hò với nhau. Khi ở bên anh, cô thực sự cảm thấy hạnh phúc, những muộn phiền, những gánh nặng và những uất ức phải chịu từ cuộc sống đã có người chia đôi, sẻ nửa. Anh đến bên cô, như một vị cứu tinh cho những tháng ngày chỉ một mình với những bộn bề lo toan cuộc sống. Khoảng thời gian bên anh, cô được quan tâm, chia sẻ, động viên, an ủi và cưng chiều, anh đáp ứng mọi yêu cầu của cô một cách nhẹ nhàng và thoải mái nhất, cứ thế tình cảm họ ngày càng đong đầy.
Hình minh họa |
Số mệnh dường như lại không để cho họ được hạnh phúc trọn vẹn bên nhau, rồi cũng đến một ngày anh phải đi, trở lại với công việc bộn bề nơi đất khách. Ngày anh đi, chỉ kịp báo với cô một tin nhắn. Lúc ấy, cầm chiếc điện thoại mà chân tay cô run lên. Dòng tin nhắn ngắn ngủi &''Mai anh đi rồi'' lại khiến cô trở nên ngây dại như thế. Giây phút sau đó, lấy lại tinh thần, cô phóng vội xe đi mua một chiếc vòng đá phong thủy rồi nhấc điện thoại hẹn gặp anh nơi góc công viên ấy.
Hai người ngồi cạnh nhau bên bờ hồ, không gian bỗng chốc yên ắng hẳn đi, không ai nói bất cứ lời nào. Bất chợt cô nắm lấy tay anh, đeo vào đó chiếc vòng tay với mong muốn rằng nó sẽ đem lại may mắn cho anh. Đó cũng là món quà kỉ niệm cô dành cho anh trước khi chia ly, mong rằng mỗi khi nhìn nó anh sẽ nhớ đến cô. Khoảng thời gian bên nhau chưa được bao lâu, trong giấy phút chia xa ấy, cô vẫn hy vọng anh sẽ ghi nhớ khoảng thời gian họ bên nhau, ghi nhớ những lời ước hẹn của cả hai và có thể khắc ghi hình ảnh cô thật sâu.
Đến cuối cùng, cũng đâu ai yêu mãi được một người. Sau vài tháng anh đi, sự lạnh nhạt bắt đầu xuất hiện. Anh dường như không còn quan tâm cô nhiều như trước nữa, không còn bận tâm đến những câu chuyện cô kể, khi cô khóc anh cũng không còn sốt xắng như thuở ban đầu. Cô lại cứ ngây ngốc tin rằng anh bận, bận làm việc, bận lo toan cuộc sống, bận chuẩn bị tương lai như lời anh nói.
Nhưng không, đâu ai biết được anh khi ấy lại đang quen người con gái khác mà cho đến mãi sau này, khi thất vọng chồng chất thất vọng, cô mới nhận ra một cách đau đớn. Anh quen cô ấy chỉ sau vài tháng đi xa, cũng quan tâm, nâng niu và hứa hẹn với cô ấy bao điều như anh từng làm với cô. Cô không phủ nhận việc mình có giận dỗi ghen tuông, có vô tâm, có tủi hờn, nhưng đâu có nghĩa cô không yêu anh. Vậy mà chỉ vài tháng xa nhau, anh quen người con gái khác.
Cô thì khác anh, vẫn cứ yêu, cứ ngốc nghếch chờ đợi người đàn ông bao lần khiến nước mắt cô rơi vì những vô tâm gian dối ấy, cứ nghĩ rằng anh còn tình cảm với cô nên những khi anh vô tâm, cô lại càng quan tâm nhiều hơn, những lúc anh tỏ ra tình cảm với cô gái khác, cô ghen tuông giận hờn trách móc rồi lại thứ tha khi nghe anh giải thích, bao lần cô định buông bỏ rồi lại mềm lòng khi nghe một câu &''chờ anh''. Chỉ một câu thôi mà khiến bao thất vọng cô gom góp trong những tháng ngày ấy dịu lại, và rồi tiếp tục chờ anh về.
Mãi cho đến mùa xuân năm sau đó, ngày anh sắp về, cô mới biết được tin như sét đánh ngang tai ấy: Anh quen cô ấy, anh và cô ấy yêu thương nhau say đắm, anh cũng để cô gái ấy vì anh mà hy sinh, mà đau lòng, mà mất mát, mà bỏ rơi đứa con chưa tròn tháng còn trong bụng mẹ.
Những câu chuyện ấy không ai khác lại được chính người con gái ấy kể cho cô nghe khi cô vô tình hỏi một người bạn của anh về anh, người ta nói anh tệ bạc và chỉ cô hỏi cô ấy. Cô đau lòng, cô tuyệt vọng, không tin vào mắt mình nữa, cũng chẳng biết tin vào ai lúc này. Anh, người đàn ông cô đã quen biết và yêu thương suốt thời gian qua, hay là người con gái đang kể cho cô nghe về những đau khổ mất mát chỉ cách một cái màn hình điện thoại này?
Khi được cô gái ấy hỏi cô và anh có mối quan hệ như thế nào, cô biết trả lời sao đây? Người yêu ư? Không phải, anh và cô ấy hiện tại mới là người yêu của nhau, cô chắc không có chút tư cách xen giữa. Cô lẳng lặng đáp trả hai chữ "người quen". Cô gái ấy vẫn tiếp tục kể với cô những gì cô ấy phải chịu đựng khi yêu người đàn ông này, kể rằng cô phải hy sinh, phải đánh đổi bao nhiêu để có được tình yêu ấy nhưng cuối cùng lại nhận được hai từ chia tay đắng chát. Cô cứ nghe, vì người ta muốn kể, cô đâu cấm được.
Vả lại, cô cũng rất muốn xem xem, người con gái như thế nào mới có thể làm lay chuyển trái tim anh. Gần một tháng trời, cô nghe những điều cô gái ấy kể, và trả lời với sự đồng cảm của một người con gái ở cái tuổi chông chênh. Kể từ khi biết chuyện, cô rất sốc, cô trở nên khép mình và lặng lẽ hơn, tiều tụy đi rất nhiều. Nhưng cô lại động lòng trắc ẩn, không hận mà thấy thương cho cô gái đó, cũng ngốc nghếch vì tình yêu, cũng mù quáng hy sinh vì một người đàn ông không đáng. Cô biết là không đáng, ấy thế mà lại vẫn cứ thương cứ chờ con người đó quay về.
Hình minh họa |
Và khi anh thực sự quay về, cô mang chuyện ấy ra nói rõ ràng với anh. Anh trốn tránh, anh phủ nhận, anh đổ lỗi tại cô gái đó quá yêu anh nên làm càn, đem chuyện không có thật kể với cô. Cô thất vọng, thật sự rất thất vọng, người đàn ông cô mong nhớ suốt hơn một năm qua lại như vậy. Hai người cứ thế tranh luận, rồi cãi nhau mà còn chưa kịp ngồi hỏi chuyện nhau hơn một năm qua sống như thế nào, đã mong chờ thương nhớ nhau bao nhiêu. Thế rồi hai người trở nên xa cách hơn.
Sau đó, không có sau đó, một tháng không gặp nhau, anh lại trở về thành phố của anh từ lúc nào không hay. Điều làm cô thất vọng hơn chính là không lâu sau khi anh đi, anh và cô gái đó đã quay lại với nhau. Lần này, cũng chính cô gái ấy là người nói chuyện đó với cô, cho cô thấy cuộc trò chuyện của họ.
Cô rất sốc, cảm thấy mình như con rối trong câu chuyện của ba người vậy, cô là người đến trước nhưng dường như lại là kẻ phá hoại mối tình của họ, làm trò hề trong màn kịch mà mình chỉ được xuất hiện vài khắc đầu tiên. Cứ ngây người trước màn hình điện thoại với đoạn tin nhắn mà cô gái ấy gửi cho cô, trong đầu rối như tơ vò, cô vùng vẫy thoát khỏi những thứ cảm xúc và hình ảnh lộn xộn trong đầu, cảm nhận có giọt gì ấm nóng nhẹ vuốt ve đôi má tiều tụy, nước mắt cô đã rơi từ bao giờ.
Và cứ thế, người cô rung lên từng hồi, từng hồi theo tiếng nấc nghẹn ngào, nước mắt càng lúc càng chảy nhiều hơn, cô thả người xuống chiếc giường thân quen mặc cho nước mắt chảy ra ướt đẫm gối. Bản thân dường như không còn chút sức lực nào để vùng vẫy, gào thét, cô cảm nhận sự tuyệt vọng cuối cùng của bản thân, cô đã ngốc nghếch như thế nào, đã chờ đợi bao lâu, đã từ bỏ những gì, đã rơi bao nhiêu nước mắt, đã hy sinh bao nhiêu vì người đàn ông ấy, cô thương anh bao nhiêu, cuối cùng vẫn chỉ mang danh "người dưng".
Anh cuối cùng vẫn là không cần cô, vẫn là chọn ở bên người con gái đó. Nghĩ đến đây, cô khẽ nhắm đôi mắt mang đầy tuyệt vọng và bi thương đang nhìn trân trân lên trần nhà lại, và rồi nở một nụ cười với dòng chữ vụt thoáng qua trong đầu "Chúc hai người hạnh phúc. Chúc anh hạnh phúc, gã đàn ông tệ bạc".
Nghiên cứu của ĐH Harvard: Trẻ có 3 đặc điểm này lớn lên KIẾM TIỀN rất siêu, không phải cứ học giỏi là sẽ giàu có
Người có phẩm đức sẽ không hèn, có học thức sẽ không nghèo
Vì sao làm càng nhiều sẽ càng chịu thiệt thòi: Không biết 5 quy tắc ngầm này, bạn vừa hại thân, vừa khiến sự nghiệp xuống dốc!
4 tư duy nhất định phải có để “nằm ngủ cũng kiếm ra tiền”, sớm có tự do tài chính
Lưu Bang và triết lý dùng người đỉnh cao: “nhất nhân thiên hạ trị”, tay trắng làm nên nghiệp lớn
35 tuổi thất nghiệp, không nhà, không xe, quyết tâm 'làm giàu muộn', tôi vỡ lẽ: "Làm công việc không phù hợp như dùng một con dao cùn cắt thịt, tốn sức, tốn thời gian"
Nghịch lý cuộc đời: Cha mẹ “bao bọc” con quá nhiều…vô tình tạo ra những đứa trẻ vô tâm và vô ơn
Tỷ phú giàu nhất lịch sử nước Mỹ dặn con: Muốn giàu phải giấu 1 thứ, chấp nhận 1 điều và tránh kết giao với người có 3 tật xấu này
Không gì là không thể ở Dubai: Xây đại lộ dài 93km có điều hòa chỉ để đi bộ và đạp xe, lấy năng lượng hoạt động từ chính bước chân của người đi đường
Sau 5 năm nghỉ việc, gặp lại đồng nghiệp cũ, tôi nhận ra quy tắc nhói lòng: ‘Đi xe đạp, dù bạn có cố gắng thế nào, cũng không thể đuổi kịp ô tô’
30 năm ‘lăn lộn’ trong giới bất động sản, tôi rút ra 6 từ khóa có thể thay đổi cuộc sống và sự nghiệp của bạn mãi mãi
Triết lý làm giàu của ông trùm đầu cơ từng ‘phá sập’ ngân hàng Anh, kiếm 1 tỷ USD trong 24h: Luôn tìm kiếm cơ hội độc nhất, tạo lợi thế trọn đời bằng 4 cách này
Sinh ra trong nghèo đói không phải lỗi của bạn nhưng chết trong nghèo đói là lỗi của bạn: Địa vị cao hay thấp tùy thuộc sự nỗ lực, suy nghĩ tích cực và có mục tiêu
-
Nghiên cứu của ĐH Harvard: Trẻ có 3 đặc điểm này lớn lên KIẾM TIỀN rất siêu, không phải cứ học giỏi là sẽ giàu có
-
Tôi dặn con: Sau này bố mẹ mất là hết, chẳng phải hương khói giỗ chạp làm gì cả
-
“Đại gia ngầm” số 1 Trung Quốc, sở hữu 3.000 hecta đất ở Hồng Kông, nhưng không hề bán hay cho thuê, làm giàu bằng cách hiến tặng những mảnh nhỏ
-
Bài học từ tư duy triệu phú: Không tham lợi nhuận nhỏ là người nỗ lực nhưng làm được 2 việc này mới đến gần với thành công
-
Người có phẩm đức sẽ không hèn, có học thức sẽ không nghèo
-
Vì sao làm càng nhiều sẽ càng chịu thiệt thòi: Không biết 5 quy tắc ngầm này, bạn vừa hại thân, vừa khiến sự nghiệp xuống dốc!